Tôi làm nghề dạy học
Khi tuổi mới đôi mươi
Học trò hơn tuổi thầy
Tôi gọi bằng anh chị
Đêm chong đèn soạn bài
Lòng râm ran nghe đói
Phiếu gạo mười ba cân
Tháng nào cũng thiêu thiếu
Tôi làm nghề thầy giáo
Năm mét vải mỗi năm
Tiện tặn chuyện áo quần
Để tự mình luôn đẹp
Học trò đi kháng chiến
Về học tập khó khăn
Kiến thức cũ sớm quên
Giảng hoài trò không hiểu
Vết thương cũ thường đau
Mỗi khi trời trở tiết
Trò sốt không học được
Tôi đến dạy tại giường
Những vui buồn nghề thầy
Miền dĩ vãng khó quên
Giọt mồ hôi thấm đổ
Tâm hồn ta sáng trong.
Miên Linh