Khi nghĩ về mình
chẳng biết nói điều chi
nghề thầy giáo như bao nghề nghiệp khác
nỗi nhọc nhằn không đo bằng cơ bắp
tóc thêm nhiều sợi bạc những buồn vui
Khi nghĩ về mình
một chút trở trăn thôi
nghề thầy giáo không phải nghề bán chữ
sao mặc cả hơn thua biển lận chợ đời
cần lớn khôn nhân cách của con người
Khi nghĩ về mình
người đưa khách sang sông
dòng tri thức lăn tròn theo năm tháng
ai trở lại từ mịt mờ nhân ảnh
ai đăng trình mãi miết bến bờ xa
Khi nghĩa về mình
năm tháng cứ đi qua
dòng trầm tích kết vỉa bồi thế thái
mốt mai sau vườn đời nhiều hóa trái
tự khúc nghề thầy phấn trắng hóa ngàn mây
Miên Linh